Thứ năm, 17/02/2022 08:00 GMT+7
Khác xa với " siêu sao" The Weeknd bây giờ, ca sĩ – nhạc sĩ quê Toronto Abel Tesfaye (tên thật của The Weeknd) ngày đó không phô ra bất cứ bức ảnh hay trả lời bất cứ cuộc phỏng vấn nào khi anh phát hành mixtape đầu tay House Of Balloons (Ngôi nhà bóng bay).
“Tôi toàn tâm chạy theo thứ gọi là nghệ sĩ bí ẩn” – anh nói – “Không ai có thể tìm thấy bức ảnh nào của tôi. Chuyện này gợi tôi nhớ tới vài kẻ xấu khốn nạn”.
Nhưng ca khúc chủ đề House Of Balloons vẫn đặt nền móng cho toàn bộ sự nghiệp của anh, cả về chủ đề (trầm uất, nghiện ngập và tình dục) lẫn âm nhạc, với sample Happy House của Siouxsie And The Banshees là thông cáo cho một hướng đi mới của R&B.
Mixtape House Of Balloons tới nay vẫn là lối vào bí ẩn vĩ đại của lịch sử nhạc pop và vẫn là nỗ lực lớn bậc nhất của siêu sao The Weeknd tính tới nay.
Ca khúc chủ đề House Of Balloons/ Glass Table Girls được đăng tải lên YouTube vào ngày 21/3/2011. Đó là vài tuần sau khi Drake – đầy ngưỡng mộ và ủng hộ – giới thiệu ca khúc Wichked Game thuộc cùng mixtape trên OVO. Tới lúc này, có những nhà phê bình âm nhạc đình đám cảm thấy nóng má ngượng ngùng vì tới giờ mới nghe tên Abel Tesfaye.
.jpg)
Vào thời điểm hiện tại, nghe có vẻ kỳ lạ cái cách thính giả đi ngang qua Tesfaye. Nhưng vào năm 2011, báo chí vẫn là phương tiện “có khả năng khám phá”, mặc cả trên những luồng độc quyền, là kênh đem tới cho thính giả những điều mới mẻ. Khi đó, ranh giới giữa nhạc chính thống và alternative “quái” chưa bị phá vỡ. Các nghệ sĩ lớn vẫn phát hành album theo chu kỳ và dưới các hãng đĩa, và Justin Bieber vẫn chưa tìm thấy mình trong Diplo hay Skrillex. Thế nên, khi Tesfaye đưa mixtape của mình vào không gian mạng, anh làm vậy với ý niệm mơ hồ rằng nốt nhạc tình yêu thô mộc và đẹp mê hồn này có thể may mắn hạ cánh và cắm rễ, mọc lên một điều gì đó. Báo chí đơn giản là người bị động nhận nó với không chút hoài nghi, ngạc nhiên và xúc động trước món quà này.
Ca khúc House Of Balloons, bất chấp việc không rào trước đón sau, lập tức trở nên nổi bật với sample đáng ngạc nhiên cùng cấu trúc 2 phần, bao gồm 1 phần rap cho thấy Tesfaye sở hữu nhiều hơn một giọng nam cao lưỡng tính chói tai. Các nhà sản xuất đã mong muốn tách nó ra thành 2 ca khúc nhưng Tesfaye, với góc nhìn nghệ thuật khác thường, muốn đưa 2 khác biệt lại gần, tạo thành không gian nửa thực nửa hư như một ác mộng thoái hóa, nghe mà ớn lạnh. Nó bất ngờ và đi vào tiềm thức, thỏa mãn những nhu cầu tăm tối đang loay hoay tìm đường ra thực tại.
Nhưng câu chuyện về những thứ tăm tối – trầm uất, nghiện ngập và tình dục – này cũng loại bỏ mọi khả năng nó được phát thành trên đài rộng rãi. Điều này cô lập nó, giữ cho nó tinh khiết, cho thính giả không gian sở hữu nó theo cách riêng. Ngay cả bìa album, dòng chữ sạch sẽ, ảnh khỏa thân nửa kín nửa hở, khiến nó giống như một kho lưu trữ nghệ thuật hơn là một phát hành R&B tiêu chuẩn. Đó là cú đánh hết tầm, lao ra không gian mà chẳng màng hiểm nguy.
Trên thực tế, ngôi nhà bóng bay này có thật, là căn hộ 1 phòng ngủ mà Tesfaye chia sẻ với bạn bè ở quê nhà Toronto. Nó như một bản thể khác của anh, nơi chất chứa nghệ thuật khác thường. Thứ nghệ thuật này về sau vẫn vang vọng trong những tác phẩm hiện tại nhưng khác với chủ nghĩa tối đa kiểu Blinding Lights, House Of Balloons đại diện cho chủ nghĩa tối thiểu, thô mộc và đào sâu hơn.